
* Kính tặng BS Kết và toàn bộ kíp mổ ngày 23-11-2007 BV Mắt Cần Thơ
Chẳng thể biết anh đã mổ mắt tôi như thế nào!
Bởi lúc ấy tôi chỉ thấy một trời ngũ sắc
Giai điệu tình tự quê hương vang lên dìu dặt
Không phải là bệnh nhân tôi đã ngủ mất rồi
Phòng mổ vô trùng ấm cúng tuyệt vời
Đèn điện sáng choang đâu thua gì khách sạn
Màu áo xanh dịu dàng càng thêm lãng mạn
Giá có chút men cay là nhất trên đời!?
Con mắt tôi chẳng biết ấm ớ thế nào
Nên phải phiền anh động dao động kéo
Nếu nỗi buồn phiền cũng lôi ra mổ được
Chắc quanh ta tràn ngập hoa hồng
Dường như đời anh cũng bến đục - bến trong!
Thành thật xin lỗi nếu có điều gì không phải
Anh mổ mắt giỏi - mổ trái tim đàn bà dở ẹt
Nên giờ đây cơm bụi một mình
Cái tật của tôi là chúa ăn nói linh tinh
Nên từ nhỏ đã là người chiến bại
Bài thơ đầu đời tặng cô bạn gái
Chẳng biết đọc hay chưa mà vội vã theo chồng
Bác sĩ và người làm thơ liệu có giống nhau?
Đường dao tài hoa - câu thơ tuyệt tác
Anh đem đến cho người ánh sáng
Tôi gởi tặng đời một chút niềm vui
"Hội chẩn" cuối cùng: xin cám ơn anh!
Cho tơi thấy lại bầu trời ước mơ thật đẹp
Cám ơn cả những cô, cậu gì rất trẻ
Xin xem bài thơ nầy như cái bắt tay
(Buổi chiều sau khi mổ mắt 23 - 11 - 2007)

