VIẾT CHO MÁ
NGÀY 8 THÁNG 3
Má tôi sinh năm
một ngàn chín trăm ba mươi mốt
Chôn nhau trên xẻo đất nghèoNam bộ xa xôi
Cái thời mà tiền bạc người ta tính từng xu
Gia tài lớn nhất hơn nhau ở bề hoành bồ lúa
Chôn nhau trên xẻo đất nghèo
Cái thời mà tiền bạc người ta tính từng xu
Gia tài lớn nhất hơn nhau ở bề hoành bồ lúa
Má lớn lên hồn nhiên như cây cỏ
Chẳng biết chút gì về ngày 8 tháng 3
Chẳng níu lưng ai nhỏng nhẻo đòi quà
Chưa từng biết hoa hồng đầy gai tua tủa
Má lớn lên với cánh đồng đầy lúa
Vị ngọt đầu môi hương sữa đòng đòng
Má gặp ba ngày con sáo sang sông
Hương lửa ấm nồng hơn sáu mươi sáu năm giữ vẹn
Mười chín tuổi về nhà chồng
Bảy đứa con cả
gái lẫn trai theo nhau òa khóc
Bao nhiêu năm
trời nuôi con tần tảo
Lo cho chồng
con hơn cả bản thân mình
Ngày 8 tháng 3
là cái ngày gì?!
Có xót ruột,
xót gan như ngày thằng Hai mất!
Có rộn rã như
ngày cháu nội tao cưới vợ
Có giống lúc thấp
thỏm lo hết gạo cơm chiều?
Tụi bây giờ
sung sướng đủ điều
Lễ nghĩa có đâu
phải lúc dư ăn dư để
Ba bây hồi đó
tới giờ có tặng má cái gì đáng kể
Ngoài mấy đứa
con ngoan ăn học nên người
Thôi thì chắc
má lỗi thời!
Chỉ biết sống
bằng tấm lòng dân quê chơn chất
Ngày 8 tháng 3
nghe bây nói tao mới biết
Hơn tám mươi
tuổi rồi 8 tháng 3 ngày nào tao cũng có nghe bây!



