Thơ
Những tờ bạc lẻ
* Nguyễn Trung Nguyên
Mẹ ở quê nghèo, mẹ ở vùng xa
Cơn bão dịch bệnh quét qua đau xót
Cái dấu đỏ trên bản đồ thế giới
Ngày một loang dần, rộng tóc tang
Mẹ già lắm rồi hiểu biết chẳng bao nhiêu
Nghe thêm một người chết là một lần ám ảnh
Hồi đạn bom mẹ tự tay tẩn liệm
Rửa ráy bùn đất sạch trơn mới biết con mình!
Mẹ bây giờ gần đất xa trời
Quanh quẩn cây rau, cọng cải
Mấy đứa trong xóm hàng ngày ghé lại
Gọi là mua thương dúi vào tay mẹ ít tiền
Gom góp chẳng bao nhiêu mẹ tất tả lên phường
Các cô chú cho tôi gởi vào một ít
Thương những người áo trắng ở đầu trận tuyến
Cuộc chiến nào cũng khốc liệt, thương đau
Những đồng bạc lẻ nhàu mồ hôi từ tay mẹ gởi đi
Mong vệt loang màu đỏ sẽ hóa xanh trên mặt đất.

