NGHE ÚT TRÀ ÔN CA “TÌNH ANH BÁN CHIẾU”
Chiều châu thổ khề khà ly đế
Chéo ngoẩy đùi nghe Út Trà Ôn
Giọng kể lể “ Tình anh bán chiếu”
Nỏi đắng cay của kiếp thương hồ
Muồi biết bao nhiêu chổ dứt câu xề
Ngày xuôi ngược đêm thức cùng sông nước
Đôi chiếu bông dệt cho người năm trước
Trở lại đây em đã theo chồng
Ngã nào đâu em vội vả xuôi dòng?
Sông bảy ngã ông cách chi tìm được!
Đôi chiếu ấy hãy tặng tôi một chiếc
Đêm gối đầu chắc sẽ nằm mơ
Ông đừng trách chi chuyện người ấy làm ngơ
Không biết ông nâng niu từng cọng lác
Thời bây giờ người ta nằm nệm mút
Công của ông là công cốc rỏ ràng!
Tôi với ông đều là kiếp dã tràng
Cố xe cát xây lâu đài ảo mộng
Người tôi yêu chê tay tôi lọng cọng
Dệt chẳng nên thân chiếc chiếu sang giàu
Ông mất nàng mà chẳng biết nàng đâu
Tôi biết rõ mà cuối cùng vẫn mất
Vậy ông với tôi ai là người hạnh phúc !?
Chiều châu thổ khề khà ly đế
Chéo ngoẩy đùi nghe Út Trà Ôn
Giọng kể lể “ Tình anh bán chiếu”
Nỏi đắng cay của kiếp thương hồ
Muồi biết bao nhiêu chổ dứt câu xề
Ngày xuôi ngược đêm thức cùng sông nước
Đôi chiếu bông dệt cho người năm trước
Trở lại đây em đã theo chồng
Ngã nào đâu em vội vả xuôi dòng?
Sông bảy ngã ông cách chi tìm được!
Đôi chiếu ấy hãy tặng tôi một chiếc
Đêm gối đầu chắc sẽ nằm mơ
Ông đừng trách chi chuyện người ấy làm ngơ
Không biết ông nâng niu từng cọng lác
Thời bây giờ người ta nằm nệm mút
Công của ông là công cốc rỏ ràng!
Tôi với ông đều là kiếp dã tràng
Cố xe cát xây lâu đài ảo mộng
Người tôi yêu chê tay tôi lọng cọng
Dệt chẳng nên thân chiếc chiếu sang giàu
Ông mất nàng mà chẳng biết nàng đâu
Tôi biết rõ mà cuối cùng vẫn mất
Vậy ông với tôi ai là người hạnh phúc !?


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét