

XÓM TÔI ĐÁM GIỖ
(Thay nén hương kính viếng hương hồn những người tử nạn
trong tai nạn sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ ngày 26-9-2007)
* NGUYỄN TRUNG NGUYÊN
Ba trăm sáu mươi lăm ngày! Đã đúng một năm
Xóm nghèo Bồ Đề vết thương vừa kín miệng
Bữa nay cả làng Mỹ Hòa làm đám giỗ
Vương vấn khói hương – leo lét nỗi buồn
Thiếm Năm – chú Hai nhà có đám không mời
Bởi bà con ở đây đều cùng chung một niềm tưởng nhớ
Tai nạn kinh hoàng cầu Cần Thơ – nhịp dẫn…
“Ba ơi!” tiếng gọi khản giọng năm xưa nay vọng trở về
Em gái run run đặt lên bàn thờ
Giấy báo trúng tuyển vào trường đại học
Đã bao đêm tập vở nhòe nước mắt
Vòng tay không quen che chở cuộc đời
Một năm trôi qua tóc mẹ bạc nhiều
Thắp nén nhang cho con, mẹ ngước nhìn nóc nhà đã kín
“Nó tính lãnh lương xong mua lá lợp mấy nơi bị dột…”
Khoác áo lên vai đi mãi không về
Người vợ trẻ làm dâu chưa được mấy ngày
Đêm thao thức ôm chiếc áo cũ của chồng không dám giặt
Tất bật dâu – con hai bên nội ngoại
Bóng đổ nghiêng nghiêng chiều xuống một mình
Đường vào làng lá đã rợp xanh
Cầu lại nối nhịp – lúa trên đồng lại chín
Đám giỗ cả làng có thêm những người khách không mời mà đến
Nỗi đau chung đâu thể nào quên!
(Thay nén hương kính viếng hương hồn những người tử nạn
trong tai nạn sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ ngày 26-9-2007)
* NGUYỄN TRUNG NGUYÊN
Ba trăm sáu mươi lăm ngày! Đã đúng một năm
Xóm nghèo Bồ Đề vết thương vừa kín miệng
Bữa nay cả làng Mỹ Hòa làm đám giỗ
Vương vấn khói hương – leo lét nỗi buồn
Thiếm Năm – chú Hai nhà có đám không mời
Bởi bà con ở đây đều cùng chung một niềm tưởng nhớ
Tai nạn kinh hoàng cầu Cần Thơ – nhịp dẫn…
“Ba ơi!” tiếng gọi khản giọng năm xưa nay vọng trở về
Em gái run run đặt lên bàn thờ
Giấy báo trúng tuyển vào trường đại học
Đã bao đêm tập vở nhòe nước mắt
Vòng tay không quen che chở cuộc đời
Một năm trôi qua tóc mẹ bạc nhiều
Thắp nén nhang cho con, mẹ ngước nhìn nóc nhà đã kín
“Nó tính lãnh lương xong mua lá lợp mấy nơi bị dột…”
Khoác áo lên vai đi mãi không về
Người vợ trẻ làm dâu chưa được mấy ngày
Đêm thao thức ôm chiếc áo cũ của chồng không dám giặt
Tất bật dâu – con hai bên nội ngoại
Bóng đổ nghiêng nghiêng chiều xuống một mình
Đường vào làng lá đã rợp xanh
Cầu lại nối nhịp – lúa trên đồng lại chín
Đám giỗ cả làng có thêm những người khách không mời mà đến
Nỗi đau chung đâu thể nào quên!


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét