Thứ Năm, 11 tháng 12, 2008

NÓI VỚI CON TẠI BIỂN VŨNG TÀU




(Ảnh Cửu Tỵ)

@ Cho con NGUYỄN TRẦN KHÔI NGUYÊN

Đến Vũng Tàu – chợt thấy thương con hơn
Mười hai tuổi chưa một lần đến biển
Đất xứ mình đồng bằng bão lũ
Làm sao con biết biển mặn thế nào?

Làm sao con biết biển nồng nàn đến đâu!
Biết cái khác biệt giữa biển xanh và đồng ruộng
Chiều Bãi Sau – trẻ tung tăng đùa giỡn
Cha đứng nhìn mà xót cả lòng

Chợt ước mình có phép nhiệm mầu
Thoắt một cái có mẹ và con bên cạnh
Cha sẽ nói với con câu: “Gừng cay muối mặn”
Cũng sinh ra từ lòng biển mênh mông

Ước thế thôi – rồi cha lại tự trách mình
Lúc mới vào đời – chọn chi nghề cầm bút
Bán từng câu thơ – tựa như người: “Năng nhặt...”
Nên lúc nào hạnh phúc cũng xô nghiêng

Thôi! Hẹn với con – và nói với biển Vũng Tàu
Xin hãy dành cho con một chổ
Biển hào phóng lắm - nhưng cha vẫn dặn
Như là đang nói với lòng mình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét